Nhỏ út gái thỏ thẻ với bố:

– Loại thuốc lá bố đang hút chắc là đắt tiền lắm hả bố?

– Khoảng đâu một ngàn đồng một điếu. Mà sao tự nhiên con lại hỏi vậy?

Nhỏ út vừa đề nghị với bố vừa đưa ra hai ngón tay:

– Mỗi ngày bố cho con hai điếu nghen. Một ngày bố đốt không ít hơn hai mươi điếu mà. Cho con đi bố!

– Mà… mà con xin thuốc để làm gì? Tập hút thuốc hả? Chết đấy con!

Nhỏ út bá cổ bố nũng nịu:

– Út mà chết thì còn ai mua thuốc cho bố đốt. Bố có biết bà Ca già ở cuối xóm không?

– Ừ có biết. Mà sao?

Bằng chất giọng đơn sơ ngọt ngào, nhỏ út tâm tình:

– Hôm qua, con và vài nhỏ bạn đến thăm nhà bà Ca. Tội lắm bố ơi! Tuổi già bất hạnh, sớm hôm lủi thủi một mình. Thường ngày, bà lê la các bãi rác bới tìm những thứ mà người đời vứt đi để may ra đủ mua lon gạo và lọn rau. Cả tuần nay, bà Ca bị cảm cúm, nằm co ro đói rét. Bà thèm được một củ khoai lót dạ cũng không có.

Ông bố không dám nhìn thẳng vào mặt gái út nữa. Ông lảng tránh những giọt lệ chực rơi khỏi mắt nó. Nhưng ông muốn nghe tiếp câu chuyện, ông bảo con gái:

– Rồi sao nữa con?

Út gái hít thật sâu rồi tiếp lời:

– Không ai có thể tưởng tượng nổi mấy ngày nay bà nhờ đâu mà sống sót… Nhờ mấy ổ chuột con đó! Nhà bà tồi tàn xiêu vẹo, nhiều chuột lắm bố ơi. Bà bắt chuột con đỏ hỏn, bỏ vào xoong luộc lên.

Út gái nghẹn giọng và lại hít thật sâu. Vài giây im lặng trôi qua, con bé tiếp tục thuyết phục bố:

– Giá mà mỗi ngày bố hy sinh cho bà già bất hạnh đó chỉ hai điếu thuốc thôi, bà ta có thể sống lây lất được một ngày. Bố tính toán thử xem, nhịn hai điếu thuốc cũng chẳng mất mát gì mà biết đâu cứu được một mạng người. Giữa cái mất và cái được cách biệt quá bố nhỉ?

Giờ đến lượt ông bố hít sâu. Ông nắm chặt tay út gái và nghiêm túc nói:

– Bố hiểu con gái muốn nói gì. Và bố biết bố phải làm gì. Ngay hôm nay, bố tặng bà cụ hai điếu thuốc, ngày mai sẽ ba điếu, ngày mốt phải là bốn, cứ thế… Con động viên bố nhé!

Út gái nhảy cẫng lên:

– Bố của con tuyệt vời!

Một thời gian sau, không ai còn thấy ông bố đốt thuốc lá nữa, cũng không ai còn gặp bà Ca già đi bới rác. Thỉnh thoảng, người ta gặp bà ghé chợ mua vài ba lon gạo cùng chút cá, chút tương.

tu cai that nho nhoi

 

Bình Luận