Lời Ngỏ

Xin chân tình trao tặng quý bạn đọc đứa con tinh thần khiêm tốn của tôi – tuyển tập Nỗi Niềm.
Qua những mẩu chuyện rất đời thường, những vần thơ mộc mạc, Nỗi Niềm mạo muội gửi gắm chút suy tư, chút đắng lòng về một kiếp người vốn dĩ là cát bụi vô thường nhưng vẫn là một huyền nhiệm được an bài từ muôn thuở. Nỗi Niềm cũng xin chia sẻ bao hoài niệm và khát vọng mà mãi bây giờ mới nói ra.
Thật khích lệ và may mắn làm sao, nếu Nỗi Niềm dành được một vị trí, dù là xoàng xĩnh nhất, một góc khuất thôi trong lòng các bạn.
Mến chúc các bạn luôn có cuộc sống thật đẹp, đẹp như Hy vọng.
Đầu Xuân 2017,
Micae Nguyễn Huy Thăng

Nỗi Niềm

Thân tôi cát bụi phong trần
Dẫu chẳng là gì, tôi vẫn là tôi.
Dám đâu muối mặn cho đời
Chỉ xin góp chút mặn mòi hiếm hoi.
Không là ngọn đuốc chiếu soi
Cũng là đóm lửa nhỏ nhoi bên đường.
Một mai xa cõi vô thường
Mạo muội dâng hiến chút hương cho đời.

Nội dung

THÀNH TÍCH CUỐI ĐỜI

Ông lão vừa từ nhà thờ về, bé gái cháu nội bi bô: – Ông nội siêng thiệt, công nhận. Sáng nào cũng đi lễ. Ông...

VÌ NÓ LÀ CON TÔI

Chắc chẳng mấy ai trải nghiệm cuộc sống đầy bất hạnh như ông Mười. Vợ mất năm ông mới ngoài ba mươi, để lại...

NHÀ QUÊ LÊN TỈNH

Hồi đó có đôi vợ chồng lớn tuổi và quê mùa lắm được con cái đưa đi tham quan nước ngoài. Thật tội nghiệp,...

CHÚ BA XÍCH LÔ

Đang trong tuần thi tốt nghiệp phổ thông và tuyển sinh đại học, chú Ba đưa con gái út đi thi bằng chính chiếc...

CON HEO ĐẤT

Tuân, một sinh viên tỉnh lẻ vào Sài Gòn để bắt đầu chương trình đại học. Vì gia cảnh khó khăn, Tuân phải trọ...

CHO ĐI LÀ CÒN MÃI

Cuộc chiến sắp đến hồi kết thúc. Bên thắng cuộc thần tốc tràn quân chiếm giữ. Bên thua cuộc tháo chạy như những đàn...