Bố mẹ mất sớm, chị Hai phải thôi học khi mới lớp 8, làm thân cò lặn lội nuôi dạy hai em là thằng Tí và con Xíu. Chị chẳng bao giờ nghĩ đến thân mình, nói gì đến chuyện tình duyên. Những giọt mồ hôi của chị Hai cũng đã đến ngày đơm bông. Thằng Tí nay là bác sĩ, vợ nó cũng là bác sĩ và có nhà cửa tươm tất. Con Xíu là giáo viên cấp ba, và có bạn trai là một doanh nhân trẻ, thành đạt.
Khi đứa con đầu lòng của Thằng Tí tròn một tháng tuổi, chị Hai muốn được chăm nom cháu như ngày nào đã chăm nom bố nó. Nhưng Thằng Tí lạnh lùng từ chối:
– Chắc chị nghĩ chị đủ kiến thức cơ bản để chăm một đứa trẻ hả?
Chị Hai chỉ biết ngước nhìn trời cao, nuốt vội vàng những giọt đắng vào tận đáy lòng đang tan nát.
Rồi đến ngày con Xíu báo tin vui cho chị:
– Chị Hai ơi, sáng nay gia đình bạn trai em ghé thăm nhà. Chị làm ơn đi đâu đó, em sợ bộ dạng quê mùa của chị làm nhà bạn trai em khó chịu.
Một lần nữa, chị lại ngước nhìn trời nhưng sao lần này nuốt không nổi những giọt đắng mà nó cứ tuôn trào đến bất tận.